Những năm 90, việc nuôi con đơn giản và nhàn nhã hơn so với những khó khăn và lo toan của các bậc phụ huynh ngày nay.

"Quê tôi ở miền Bắc, những năm 90, bố mẹ tôi nuôi ba đứa con mà hầu như không tốn một xu tiền thuốc thang. Chúng tôi chỉ bị cảm sốt thông thường, uống thuốc hạ sốt là khỏi.

Bữa ăn quanh năm suốt tháng với rau muống luộc hái từ vườn nhà, mẹ tôi cũng chỉ đi chợ có một lần trong tháng. Quần áo mỗi năm mua một bộ, có năm thậm chí không cần mua. Học cấp I, dù có nộp học phí nhưng cũng không đáng kể, chẳng tốn kém gì nhiều. Tiền mẹ tôi bán thóc lúa được thì chơi phường, chơi hội.

Mẹ tôi sinh hai đứa em sau khi tôi lên 9 tuổi, từ đó tôi là người chăm sóc chúng từ bé, lo cơm nước nhà cửa để mẹ đi làm suốt cả ngày. Tôi cõng em đi chơi khắp xóm, chẳng sợ bị bắt cóc hay gặp tai nạn. Quần áo lôi thôi, người ngợm bẩn thỉu lem luốc cũng chẳng ai để ý vì tình hình chung ai cũng như vậy.

Bố mẹ thì đi làm từ sáng đến tối, để mặc lũ trẻ tự chăm sóc lẫn nhau. Cơm ăn chỉ có rau muống luộc hái ngoài vườn, chẳng tốn đồng nào đi chợ mua thức ăn. Trẻ con thời xưa rất ít khi ốm đau bệnh tật vì môi trường nước và không khí khi đó trong lành hơn nhiều so với bây giờ.

Ngày xưa, tôi 6 tuổi học lớp 1 đã tự đi bộ đến trường, không cần ai đưa đón. Tôi tự nấu cơm, rửa bát, dọn nhà, tưới rau, nấu cám lợn, và trông thêm em 3 tuổi nữa. Mẹ tôi chỉ việc đi làm rồi trưa tối về ăn cơm tôi đã nấu sẵn. Tôi cõng em đi chơi khắp nơi mà không sợ bị tai nạn xe cộ hay bị kẻ xấu hãm hại. Đó là vì môi trường ngày xưa an toàn, trong lành, ít nguy hiểm hơn rất nhiều so với bây giờ.

Nói chung, mẹ tôi và các bà trong xóm nuôi con rất nhàn, không hề vất vả như các phụ huynh thời nay. Thời xưa, việc nuôi trẻ con nhàn hơn nhiều. Sinh con sòn sòn, rồi bắt đứa lớn trông đứa bé, đứa lớn cứ thế dẫn em đi chơi khắp xóm mà chẳng lo lắng bị bắt cóc hay gặp tai nạn.

Còn ngày nay, việc nuôi con kiểu cũ là không thể. Trẻ con ra đường thì lo tai nạn, sợ bị dụ dỗ. Thực phẩm thì kém an toàn, không khí ô nhiễm, trẻ con bé tí mà suốt ngày đau ốm, phải uống thuốc liên tục. Mẹ đi làm mà con ốm thì phải xin nghỉ ở nhà chăm, nghỉ nhiều lại bị chủ ghét, sa thải. Không đơn giản như ngày xưa nữa.

Thêm vào đó, ngày xưa môi trường trong lành, ít xe cộ, thực phẩm an toàn. Trẻ con chơi khắp làng trên xóm dưới cũng an toàn. Chạy nhảy ngoài đường không lo bị tông xe vì làng chỉ có một, hai người có xe máy. Uống nước ao, nước sông cũng không sợ đau bụng. Không khí trong lành, không ô nhiễm, trẻ con ít bệnh tật hơn hẳn.

Bây giờ thì khác hẳn, trẻ con ốm đau liên miên. Ăn uống thì lo thực phẩm bẩn, phun thuốc, ngâm chất hóa học, thịt tăng trọng. Ra đường thì xe máy, ôtô đầy đường, đến người lớn còn sợ chứ đừng nói trẻ con. Chưa kể ngoài đường giờ nhiều thành phần xấu làm nhọc lòng các bậc cha mẹ".

Độc giả Orchid Luong chia sẻ kỷ niệm cuộc sống làng quê thuở trước, và nêu nhận định rằng việc nuôi con thời nay có nhiều khó khăn hơn. Bình luận này được viết sau bài Kiệt sức vì nuôi con tốn 15 triệu đồng một tháng.

*Bạn có đồng ý với quan điểm tác giả? Chia sẻ bài viết về việc sinh và nuôi dạy con tại đây.

Hữu Nghị tổng hợp