Nhiều tài xế xe công nghệ vô tư nói chuyện “như pháo rang” mà chẳng quan tâm khách hàng có khó chịu hay không.
Tài xế làm vậy nhằm gây thiện cảm với khách hàng để kiếm đánh giá 5 sao, nhưng họ đâu biết khách hàng rất phiền và có thể sẽ đánh giá 1 sao cho chuyến xe ấy.
Hỏi chuyện đời tư, hết quá khứ đến... tương lai
Giữa đêm, tôi đặt một chuyến xe từ quận Tân Bình về quận 7 (TP.HCM), vì ở khu vực trung tâm nên chưa đầy 5 phút là đã có anh tài xế niềm nở lại đón.
Anh tận tình đưa nón bảo hiểm, xác nhận lại chuyến đi. Trong lòng tôi thầm nghĩ sẽ đánh giá 5 sao cho chuyến xe đêm này vì thái độ chào hỏi của bác tài khá lịch sự.
Giữ lịch sự nơi công cộng: đừng 'phun độc', gây hãi hồn cho người khácĐỌC NGAY
Vừa chạy được mấy trăm mét, người đàn ông tuổi trung niên đã làm quen: “Đi chơi về hả em?”, “Sáng mai không đi làm hay sao mà đi chơi khuya vậy em?”… Tôi cũng vui vẻ tiếp chuyện với những câu hỏi tưởng chừng xã giao này.
Nhưng chưa dừng lại ở đó, nam tài xế tiếp tục “buôn” những câu chuyện không đầu không đuôi khiến tôi bắt đầu thấy phiền vì còn đang nhắn tin với bạn. Dù rất muốn yên lặng nhưng vì phép lịch sự nên tôi đành phải tiếp chuyện một lúc rồi cứ “dạ”, “vậy hả anh”… cho xong.
Đoạn đường về nhà tôi tầm 9km, đi gần 30 phút nhưng mới được nửa đường tài xế đã khai thác hết đủ thứ chuyện về bữa tiệc mà tôi vừa tham gia.
Xong hết chuyện hiện tại, anh này lại hỏi về quá khứ và tương lai, có cả những câu vô cùng kém duyên: “Em làm nghề gì mà đi chơi khuya vậy?”, “Đang ở nhà gia đình hay ở nhà thuê mà về giờ này?”, “Sao đi chơi có một mình, bạn gái đâu?”, “Em là người thành phố hay ở tỉnh lên, ngoài đó nhà làm cái gì?”…
Đây chỉ là những câu mà tôi nhớ được trong hàng tá câu hỏi của anh tài xế. Chưa kể, anh hỏi tôi với giọng rất lớn, ban đêm xe cộ khá vắng khiến ai đi ngang cũng nhìn vào làm tôi khó chịu, muốn hủy cuốc giữa đường.
Gặp gì cũng nói, nói rất... sâu
Gặp những tài xế hoạt ngôn, đụng cái gì cũng nói khiến tôi khó chịu gấp bội.
Nhớ có lần bắt chuyến xe từ chỗ làm ở quận Phú Nhuận về nhà, tôi gặp một anh tài xế khá trẻ, niềm nở. Nhưng đi được một lúc mới phát hiện chàng trai này có quá nhiều điểm trừ vì... gặp cái gì cũng nói.
Anh hỏi về nơi tôi làm, hỏi rất sâu, sau đó nói về ước mơ dang dở vì ham chơi lúc trẻ nên không thực hiện được. Câu chuyện cảm động được một lúc thì chuyển sang… cảm lạnh vì người tài xế bắt đầu nói những câu chuyện ở tận bên kia nước Mỹ.
Tôi vờ như mình không rành thì ảnh buôn tiếp chuyện thời sự trong nước đến văn hóa giải trí và cả chuyện đánh ghen, nhảy cầu...
Đáng nói khi dừng đèn đỏ, gặp những người làm chung hãng, anh này cũng chồm người sang để nói. Anh than thở hôm nay ế, xong rồi hỏi thăm lại người kia chạy thế nào. Đến khi đèn xanh hai người vừa chạy song song vừa nói một lúc mới đường ai nấy đi.
Điều khiến tôi cảm thấy lo nhất là khi bị xe nào đó tạt đầu hay lấn làn, tài xế này vừa bóp còi inh ỏi vừa giận dữ tỏ thái độ...
Cái gì vừa đủ mới tốt, nói nhiều đôi khi tác dụng ngược khiến khách hàng khó chịu. Chưa kể, tài xế cứ mãi nói không tập trung lái xe còn tiềm ẩn nguy cơ mất an toàn.
Đăng thảo luận